Chia sẽ BCDD lên mạng xã hội nhé !

Cái đốm sáng rực rỡ dưới kia là hình ảnh Bangkok về đêm qua vệ tinh, là thủ đô của người Thái, là thủ phủ du lịch của Châu Á với nền ẩm thực phong phú, nhịp sống về đêm sôi động, văn hóa đa dạng. Cho nên đã từ lâu Bangkok là điểm đến quen thuộc của hàng chục triệu du khách quốc tế mỗi năm và bên cạnh đó thành phố này cũng có biệt danh là “Sin City of Asia” mặc dù người Thái không thích và cũng không công nhận điều này 🙂

Bangkok về đêm – Ảnh sưu tầm Internet

Tuy nhiên điều thu hút tôi đến với Bangkok không phải là những điều kể trên mà là một show biểu diễn nghệ thuật của người Việt hải ngoại mang tên Paris By Night và thế là xếp hành lý đi Bangkok thou!

Lần gặp đầu tiên

Hạ cánh xuống sân bay Don Mueang vào một buổi tối đêm muộn, ấn tượng đầu tiên là màn nhập cảnh thần tốc và những con robot lau sàn khá hiện đại ở sân bay. Chỉ trong tích tắc tôi đã đặt hai chân lên thành phố du lịch nổi tiếng này.

Bangkok có rất nhiều nét tương đồng với Saigon như tuyến đường từ sân bay vào trung tâm thành phố làm tôi liên tưởng đến xa lộ Hà Nội, tuyến tàu điện trên cao cũng khá giống với tuyến Metro Bến Thành – Suối Tiên với những mố trụ cầu nối đuôi nhau chạy dọc xa lộ. Ẩm thực đường phố là nét đặc trưng của nơi đây cũng hoàn toàn y hệt như những xe hàng, gánh hàng rong trên vỉa hè đường phố Saigon và đặc biệt kẹt xe là đặc sản chung của cả hai thành phố top đầu Đông Nam Á.

Tuy nhiên thì hệ thống đường xá của Bangkok phát triển hơn Saigon, tuy có phần hơi nhỏ hẹp và bí bách ở khu trung tâm (chắc do có tuyến tàu điện trên cao) nhưng nhìn rất hiện đại và sạch sẽ. Cả hai thành phố đều cùng chung nạn kẹt xe nhưng kẹt xe ở Saigon nó lạ lắm 🙂 kẹt xe máy, trong khi ở nước người ta là kẹt xe hơi. Nói vậy thou chứ lâu lâu có một chiếc xe máy rồ ga chạy ngang là tôi lại nhớ ngay đến những âm thanh quen thuộc: pip pip, rồ rồ, è è…(I love this vibe) ở Saigon. Tự nhiên ở giữa lòng Bangkok cái đột ngột nhớ Saigon đến lạ 🙂 (khúc này xạo deso).

Một điều làm tôi rất ấn tượng khi đi qua các con đường ở Bangkok đó là có rất nhiều những cầu vượt (cầu đi bộ) bắt ngang hai tuyến phố hay bắt ngang giữa các tòa nhà với hệ thống mái che nhìn rất “hại điện” mà tôi nghĩ cực kỳ hữu ích, nhất là đối với các thành phố hay mưa ở Đông Nam Á. Với khí hậu đỏng đảnh sáng nắng chiều mưa trưa trưa tự dưng “hắc xì” vài ba phút ở Saigon thì chúng ta rất cần những cây cầu như vại.

Paris By Night

Trở lại lý do chính vì sao tui xách vali đi Bangkok, vâng Paris By Night ! giấc mơ ngày nào giờ đã trở thành sự thật. Hiếm khi mà PBN lại tổ chức show thu hình ở châu Á, không cần phải phỏng vấn VISA đi Mỹ khi mà chỉ cần mất 1h30 bay là có thể gặp được những danh ca, ca sĩ hạng A của PBN và đặc biệt là 2 MC vô cùng nổi tiếng, duyên dáng và rất giỏi pha trò của chương trình. Đặc biệt hơn nửa khi đây là lần đầu cũng như lần cuối được gặp bác Ngạn trên sân khấu của PBN.

Nguồn – facebook Paris By Night

Đối với tôi thì PBN là một đại nhạc hội mang đậm màu sắc văn hóa truyền thống Việt Nam nhất với trình độ kỹ thuật, nghệ thuật và mỹ thuật ở tầm quốc tế, vượt rất xa nền ca tạp kỹ trong nước. Đặc biệt ở PBN có những danh ca trước 1975 với những bài hát để đời đi cùng tên tuổi của họ mà không có bất kỳ ca sĩ nào có thể trình bày thành công hơn.

Đã từ lâu thì chương trình PBN đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống đời thường của người Việt hải ngoại bên cạnh chai nước mắm và bát phở (theo PBN 109). Không những ở hải ngoại, tôi tin chắc rằng PBN cũng là tuổi thơ của nhiều thế hệ người Việt trong nước, lớn lên cùng với những tiếng hát của Khánh Ly, Hương Lan, Thanh Tuyền, Quang Lê, Mạnh Quỳnh, Trường Vũ, Như Quỳnh…và rất nhiều giọng hát nửa cùng với kiến thức sâu rộng về văn hóa Việt Nam của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn đã giúp Thúy Nga đi sâu vào lòng công chúng, góp phần duy trì văn hóa, truyền thống của người Việt đặc biệt là thế hệ thứ hai thứ ba ở hải ngoại (the next generation).

Nguồn – Paris By Night 103

Không giống với hình ảnh của một người MC hoạt náo sôi động thường thấy, lối dẫn dắt chương trình của bác Ngạn – chị Kỳ Duyên thường rất nhẹ nhàng nhưng lại logic, dí dỏm, tự nhiên và sâu lắng. Nhiều người thích cái chất giọng trầm ấm, từ tốn của bác Ngạn bao nhiêu thì yêu mến sự dí dỏm duyên dáng của Kỳ Duyên bấy nhiêu, những màn trò chuyện của họ khi chuyển tiếp các tiết mục thường có chiều sâu về mặc thông tin, giá trị về mặt kiến thức, tính giải trí cao và đặc biệt là rất tự nhiên. 30 năm đứng trên sân khấu PBN làm đi làm lại cùng một công việc nhưng chưa bao giờ khán giả cảm thấy nhàm chán với 2 MC này cho đến khi Nguyễn Ngọc Ngạn giã từ sân khấu trong cuốn Paris By Night 134 ở Bangkok đã để lại nhiều tiếc nuối trong lòng công chúng yêu nhạc Vàng, yêu Thúy Nga. Hơn một lời cảm ơn là bài hát cuối cùng của show diễn mà các ca sĩ PBN đã trình bày như một lời chia tay, kết thúc một sự nghiệp rực rỡ trên sân khấu văn nghệ.

Lời từ giã chưa nói, đã nghe ngẹn ngào

Lời từ giã chưa nói, sống mắt đang trực trào

Ngoảnh nhìn lại sân khấu, dáng tôi hôm nào

Ngoảnh nhìn lại sân khấu, thanh xuân tôi ở đó

Nguồn – facebook Paris By Night

Chợ nổi Damnoen

Thailan nổi tiếng là đất nước du lịch vậy mà các biển quảng cáo, biển chỉ dẫn đa phần toàn tiếng Thái, mà người Thái cũng không rành tiếng Anh lắm thế là tôi gặp bế tắc trong việc khám phá Bangkok. Sẽ chẳng thú vị gì khi mà đến những đền chùa, cung điện hay những địa điểm du lịch mà không hiểu gì những giai thoại, lịch sử cũng như những nét đặc sắc nơi đây. Thế là tôi book tour đi chợ nổi cùng tụi tây để khám phá miền quê sông nước Thailan khác gì với miền Tây Vietnam.

Chợ nổi Damnoen cách Bangkok tầm 1h30 ô tô. Dần rời xa thành phố thì hình ảnh làng quê cũng dần dần xuất hiện với những con sông, hàng dừa, ruộng muối hiện ra giống như quê nhà Vietnam. Dường như trước mặt tôi là miền Tây chín nhánh phù sa 🙂 à mà không 🙂 đây là Thailan, cô hướng dẫn viên đang bắn tiếng anh giọng Thái ra rả thế kia cơ mà. Nhìn cô cũng khá giống với cô ba dì bảy dưới miệt vườn Cần Thơ nhưng có điều cô này nói tiếng anh giọng Thái lưu loát, nụ cười du lịch luôn thường trực trên môi và rất tấu hài rồi cứ thế cô nhẹ nhàng “rút” hết tiền trong túi tụi tây bằng những lời chào mời ngọt ngào như đi chỗ này đi chỗ kia, sử dụng dịch vụ này dịch vụ nọ với mức giá rẻ bèooo mà quen biết cô, cô mới chỉ cho :).

Nếu so với chợ nổi Cái Răng ở Cần Thơ thì Damnoen xứng đáng để tụi nước ngoài đến hơn vì ở đây có nhiều hoạt động buôn bán hơn, nhiều hàng hóa và đồ ăn hơn, có nhiều thứ để đốt tiền hơn và có vẻ như người Thái biết làm du lịch hơn. Khi thấy thuyền của tây đến là cứ xà wặt đi khắp, xà wặt đi kha rồi show hàng hóa ra, rồi bấm số tiền trên máy tính cầm tay để du khách biết. Khách nào mà chê giá cao không mua thì bắt đầu hạ dần giá xuống, rồi mặt buồn rồi i love you, buy ịt, buy ịt thế là tụi tây động lòng mua luôn 🙂 cuối cùng mặt cười trở lại rồi khọp khun, khọp khun 🙂

Mặc dù vại thì tôi vẫn thích Cái Răng – Cần Thơ hơn vì ở đó nguyên sơ hơn, người địa phương cũng ngây thơ hơn 🙂 nên ít sợ bị chặt chém và đặc biệt là sông nước miền tây nhìn đẹp, mát mẽ và rộng lớn hơn. Đẹp hơn bởi vì người Việt đẹp hơn người Thái, mát mẽ hơn bởi vì Cái Răng cách trung tâm thành phố Cần Thơ chỉ 15 phút di chuyển nên du khách có thể đến chợ vào sáng sớm trong khi Damnoen cách trung tâm Bangkok 105km (1h30 di chuyển) nên thường du khách sẽ đến chợ khi mặt trời đã lên cao. Và rộng lớn hơn bởi vì Cái Răng nằm trên trục đường thủy sông Hậu nên thuận lợi để giao thương, buôn bán với các vùng lân cận trong khi ở chợ Damnoen không họp trên sông mà lại họp trên những con kênh rạch chằng chịt.

Chuyến đi Thailan kết thúc với màn lội bộ hơn 15 phút đến toát mồ hôi ở sân bay quốc tế Suvarnabhumi. Tui là tui ám ảnh cái vụ đi lạc lắm, hết lạc đường ở Saigon, Hanoi rồi lost in Bangkok, lost in Siam Paragon rồi giờ thì chơi vơi giữa dòng người vội vã, kẻ đến người đi ở Suvarnabhumi. Cho tôi hỏi đường nào về Vietnam đây?

BCDD có phân phối Cafe chất lượng cao với chi phí hợp lý. Uống Cafe để tỉnh táo và năng lượng hơn trên đường đời bạn nhé. Tìm hiểu thêm về Cafe tại đây.

Nghia Nguyen – BCDD Blog